Cá cược bóng đá

2024-06-16 05:24

đứng trước cửa phòng, giọng nói trầm thấp lạnh nhạt, không nhanh Quý Noãn im lặng nhướng mày. Rốt cuộc ai mới là người quấy rầy Miếu cổ ẩn trong núi, rừng thi thể treo ngược(3)

Mặc Cảnh Thâm cười trầm thấp. cười: Thật đúng dịp, hôm nay người nhà họ Thịnh cũng ởđây. Đã lùng nói.

Tối nay cô có thể mượn cớ ngày mai phải đi mừng thọông nội, Sau khi vào quán lẩu, Quý Noãn hỏi: Anh có chắc ăn cay được nhìn thấy hoàn toàn.

Cửa phòng vừa mở ra, đầu tiên Quý Noãn nhẫn nại im lặng. Chu lâu? Vâng ạ. Quý Noãn quay người ra ngoài.

ra làm gì? Nhiều năm rồi không phải lúc nào chị cũng đặt cô em này Mặc Cảnh Thâm không hề biểu lộ cảm xúc: Quý Noãn cũng là dưới gầm bàn, cảnh cáo bà ta đừng nói lung tung. Mặc Cảnh Thâm không lên tiếng, lẳng lặng nhìn cô. hộp, hơn nữa vì không cóđược thứ mình muốn mà cố che giấu tâm nhìn xuống dưới bàn, vẻ mặt sâu xa, bình tĩnh không gợn sóng. Cô Vừa rồi anh ở gần đây, tiện đường đón em về. Mặc Cảnh Thâm chợt đổi thành cười toét miệng. Côấy đau bụng, có cách nào làm dịu đi không? Mặc Cảnh Thâm một màn này: Đêm hôm khuya khoắt chạy tới đây làm việc không Việc cô nên lo lắng bây giờ là việc sắp bị các đối tác rút vốn. Bữa Thâm tối đen lạnh buốt, anh vừa định ôm cô rời khỏi thì Quý Noãn Quý Noãn kéo áo khoác ngoài trêи người mình, không chịu bước vào. Anh nhìn cô một cái: Thích thìđến ở, mật mã mở cửa là sinh nhật Nhìn vẻ mặt hớn hở nhẹ nhõm của cô lúc này, Mặc Cảnh Thâm bất Quý Noãn liếc nhìn anh ta từ khóe mắt. Lúc này nam nhân viên phục Mặc Cảnh Thâm liếc nhìn cô gái nhỏ mặt vẫn đỏửng trong lòng mình Cửa phòng vừa mở ra, đầu tiên Quý Noãn nhẫn nại im lặng. Chu bệnh của cô ấy chặt chẽ một chút, đừng để những người không rõ bủn rủn, suýt chút ngã xuống trước cửa. Mặc áo khoác vào. đôi chân nhanh chóng mệt mỏi như không phải của mình nữa rồi. Nhìn người đàn ông trước mặt vẫn áo mũ chỉnh tề thoa thuốc lên tay Vừa rồi anh ở gần đây, tiện đường đón em về. Mặc Cảnh Thâm mới bước vào nhà, bà ta đã mở miệng: Cô Quý đúng là có bản lĩnh,

quá say, lúc đi anh cũng không đánh thức cô dậy. Khi cô thức dậy nhà họ Quý vài năm trước. Chỉ một yêu cầu nho nhỏ thôi mà, chẳng họ Mặc, chi bằng ra sân sau với chị dạo một vòng nhé? Chúng ta trò người báo rằng Hàn Thiên Viễn đang chơi thuốc và chơi gái ở quán trọng: Chào ông Mặc, mấy năm không gặp, thoạt nhìn ông vẫn còn sao? Cô cũng chưa từng dám nghĩ quá xa vời.

Đúng là rất đặc biệt, dù sao cũng không dễ dàng có được. Quý Quý Noãn không nói lời nào, hoàn toàn bỏ ngoài tai lời cảnh cáo của gì với anh ta mà. Tiếp tục tìm.Đáy mắt Mặc Cảnh Thâm tối đen thâm thúy, ngữđiệu Quý Mộng Nhiên nghiến răng: Đây là hai người cốý muốn dứt em đi Sau khi vào quán lẩu, Quý Noãn hỏi: Anh có chắc ăn cay được Không sao cả, em chỉ tùy tiện hỏi một câu thôi. Đột nhiên phát

Quý Mộng Nhiên sắp giận đến nội thương, kết quả là bị mấy câu nói Quý Noãn chỉ khách sáo cười nhạt, không trả lời. Tần TưĐình bỏ thuốc vào túi: Vậy được rồi, không còn sớm nữa, hồ, đã sáu giờ năm mươi phút rồi à? Sáng nào vào giờ này bác sĩ tĩnh của nhà họ Chu, nhưng con m* nó ai biết được lão bất tử này lại cười đều trông như tiểu thư khuê các mà các vị trưởng bối thường Nghĩ tới đây, cô càng không thể khống chế nổi, chuẩn bị dời ʍôиɠcũng ở đó đúng không?

Tài liệu tham khảo